TS. Trương Thị Xuân Huệ
– Bảo trẻ nhắm mắt lại và đếm nhẩm đến 10 hoặc 15 hoẵc hơn. Điều này sẽ giúp trẻ có thời gian bình tĩnh lại và cho trẻ việc gì đó để chú ý vào.
– Tìm hiểu sở thích. Dạy trẻ về các kỹ năng giải trí hoặc sở thích để tiếp tục khi căng thẳng đang tăng cao và “cần nghỉ ngơi”. Các ví dụ có thể là nghe nhạc, trò chơi ghép hình, xâu chuỗi hạt hoặc gấp quần áo (một số việc nhẹ nhàng và là một kỹ năng sống rất hữu ích theo đúng nghĩa của nó).
– Thở sâu thiền định. Dạy con bạn hít thở sâu, khi trẻ hít một hơi thật sâu và nói “Bình tĩnh” “con muốn… xin cho phép con” và sau đó thở ra thật chậm trong khi nói “tốt rồi”. Lặp lại. Nhắm mắt lại và tưởng tượng một khung cảnh yên bình. Giáo viên hoặc phụ huynh mô tả một cảnh tĩnh lặng (hoặc im lặng nếu trẻ thích hơn). Ví dụ: “Chúng ta đang ở trên một bãi biển đẹp, nhìn những con sóng đến rồi đi… đến rồi đi… Bầu trời trong xanh, mặt trời đang sưởi ấm khuôn mặt của bạn”.
– Giãn cơ tăng dần. Các bài tập đặc biệt khi bạn cần căng cơ rất mạnh trong vài giây, sau đó thả lỏng các nhóm cơ khác nhau trong vài giây, từ bàn chân đến đầu. Siết chặt nhóm cơ hết mức có thể và giữ nguyên trong khoảng ba giây, sau đó thả lỏng và thư giãn các cơ. Lặp lại.
– Bài tập kéo giãn chậm. Duỗi hai tay qua đầu, sang hai bên, chạm sàn và đếm đến năm. Lặp lại. – Tập thể dục. lắc lư, nhịp chân theo nhạc.
– Chuyển mạch. Giao cho con bạn một nhiệm vụ đơn giản đòi hỏi hoạt động thể chất đơn giản, nhưng không liên quan đến lời nói (ngay cả những đứa trẻ nói nhiều cũng có thể mất khả năng nói do căng thẳng cảm xúc). Các ví dụ có thể là vẽ tranh, thổi bong bóng xà phòng, nặn đồ vật, phân loại đồ vật, xếp hình khối vào hộp, v.v. Viết hoặc vẽ bất cứ thứ gì trẻ nhìn thấy. Khuyến khích trẻ viết ra cảm giác của mình hoặc vẽ một bức tranh về điều đó.
– Nhanh chậm. Cho trẻ thực hiện các động tác đơn giản rất nhanh và sau đó rất chậm. Ví dụ, xoa hai tay vào nhau, dùng tay bóp chân, nắm chặt và thả lỏng nắm tay, v.v. – kèm theo đọc đồng dao thì thầm. Ngồi (hoặc nằm xuống) trong phòng tối cạnh trẻ và chỉ nói thì thầm. Có thể tốt hơn nếu cho trẻ nằm trên gối trên sàn hoặc trên túi đựng trên sàn.
– Động tác nhịp nhàng. Nhảy lên một quả bóng tập thể dục, lắc lư, đi tới đi lui, đu đưa (điều rất quan trọng là phải cẩn thận không bao giờ đề xuất các hoạt động này sau một hành vi có vấn đề để trẻ không bắt đầu thể hiện hành vi đó để tiếp cận với những hoạt động này).
– Nghe nhạc bằng tai nghe. Cho con bạn nghe nhạc êm dịu bằng tai nghe trong phòng tối. Cũng có thể hữu ích khi cho trẻ đeo miếng che mắt trong khi nghe nhạc.